Sương Anh

Trời Lập Đông






Trời lập Đông cuối Thu rồi đấy nhỉ
Thời gian trôi chẳng ngừng nghỉ bao giờ
Giữa công viên hồn lạc chốn rừng mơ
Khi nhìn thấy sương mù giăng khắp nẻo

Trời lập Đông cỏ cây buồn khô héo
Gió bấc về thêm lạnh lẽo nhân gian
Hoa sữa buồn rụng trắng góc đình làng
Bến sông quê vạt cải vàng xơ xác.

Trời lập Đông không gian trầm man mác
Cánh cò chiều lạc lỏng dưới triền đê
Chẳng lửa hồng sưởi cơn lạnh tái tê
Xua giá buốt giữa bốn bề sương phủ.

Trời lập Đông dường như muốn nhắn nhủ
Sắp hết năm tuổi tác cũng tăng dần
Muốn bình an nên gìn giữ tâm thân
Sống thanh thản cho tinh thần vui vẻ

Tiễn Thu đi trời âm u lặng lẽ
Đón Đông về ru nhẹ những vấn vương
Rồi mốt mai hoa tuyết phủ con đường
Kẻ tha hương ôm nỗi buồn xa xứ

Sương Anh

Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 22 tháng 12 năm 2021

Bình luận về Bài thơ "Trời Lập Đông"